t tiếp - một con số.
- Xem nào … số 1, phải không My ?My là người bạn thân duy nhất của Vũ .
- Đúng luôn –My có nói giọng phấn khởi (thật Vũ là người duy nhất My thích mà … My nghĩ vậy khi nhìn cậu bạn).
- Chữ F … Friend hả My ?
- Lần này My đố chữ khó hơn nha …
My viết sau lưng Vũ Chữ “L”(L:Love,love,love…) Vũ chần chừ ,My tự hỏi liệu mình đã làm gì sai ? Hay Vũ đoán ra rồi ?Bất chợt ,Vũ đáp :
- Linh.
My nhíu mày khó hiểu .
- Linh –Mặt Vũ đỏ dần .My lờ mờ hiểu ra dường như giữa Vũ và người tên Linh này có chuyện gì đó .Đừng nói ,Vũ đừng nói điều My lo sợ nhé .My cố gắng nuốt ngược những câu hỏi đầy hoang mang vào trong .
- Linh … là người Vũ thích –Vũ thừa nhân .
Đến lúc này thì My mặc kệ Vũ đang luyên thuyên chuyện gì .My nhớ lại những gì mình biết về cô bạn tên Linh .Phải rồi ,có hôm Vũ trễ hẹn với My vì đưa một bạn học về nhà .Và thỉnh thoảng Vũ vẫn hỏi My đôi điều về sở thích của con gái .
_... và cho đến khi Vũ nhận ra thì Vũ thích Linh mất rồi …-Vũ vẫn tiếp tục nói ,nhưng khi quay qua bên cạnh ,thì chỉ còn mình Vũ và … cái gốc cây .Nắng dần phai màu trên những tán lá ,My đi nhanh,băn khoăn về cảm giác vụt mất điều gì đó trong tim.
***
Sân trường.
Nắng mùa đông không dịu nhẹ mà thường gay gắt và oi bức .Đây là điều kì lạ ở thành phố cao nguyên .Gió thổi qua mái tóc ,mát rượi .
Trên sân trường ,bóng hai cô bạn chập chờn ,chập chờn và xa mãi “Reng…reng…reng ”.Tiếng chuông báo hiệu kết thúc giờ thể dục .
My ể oải ngồi xuống bờ cỏ sau trường ,vươn vai ,thở dài .Mệt và nóng ! Linh cũng ngồi xuống cạnh My ,My né ra một bên – xa cô bạn.
- Sao vậy ? – Giọng Linh lo lắng – Bộ giận Linh điều gì hả ?
- Không có !
Linh nhìn My một lượt ,lắc đầu :
- Không tin –Linh khẳng định - Chắc chắn đã xảy ra chuyện rồi .
- Không phải chuyện của My .Mà My hỏi Linh chuyện này nhé .Phải nói thật nha .Linh lau mồ hôi trên trán và cười :
- Không lẻ My và Linh không phải bạn sao ? – Linh giơ tay định cốc đầu cô bạn nhưng My lại vô tình (hay cố ý) né sang một bên .Linh nhìn My sững sờ ,nhưng rồi có cũng không nói gì .Linh ngồi bó gối ,chờ đợi .
- Linh có biết người tên Vũ không ? – My nhìn thẳng vào mắt Linh .
- Sao My hỏi chuyện này?
Mắt Linh cụp xuống .
- …
- Ừ ! Linh có biết Vũ .
-Sao hôm ở quán kem khi My nhắc đến Vũ ,Linh không nói gì ?Sao Linh không nói đó là bạn trai của Linh? Sao Linh không nói Linh và Nguyên đã chia tay ?-My bắt đầu nức nở .
- My! – Linh hét lớn – Đây không phải chuyện của My có thể can thiệp. - Mặt cô bạn đỏ hừng lên như ánh nắng mặt trời .My nhìn Linh và Linh cũng vậy .
Nắng ngày càng gay gắt hơn .Họ nhìn nhau như vậy rất lâu và rồi, một trong số họ bước đi ,đi mãi và không quay nhìn lại .Cô gái ở lại vẫn khóc ,nước mắt ướt đẫm khuôn mặt xinh như búp bê nhưng có gì đó rất ngang bướng .Không lẽ cô đã sai ?
Có cái gì lành lạnh trên má ,My ngước lên .Nguyên đang cầm một chai C¬¬2 mát lạnh ,cười hiền – lâu lắm rồi My mới thấy Nguyên cười .
- Chuyện qua rồi thì cho nó qua đi ! – Vẫn chất giọng lạnh ấy nhưng sao hôm nay My thấy ấm áp lạ thường .
- Sao quên được ,bây giờ nhóm mình chỉ còn có hai đứa.
- Ừm ... Thì cứ xem như mình cho Vũ mượn dài hạn Linh vậy .
My im lặng kh